• ようこそゲストさん!

negai186さんの日記

(SNS全体・外部に公開(Web全体に公開))

2017年
06月14日
13:39 negai186さん

Em đã đến cái tuổi không còn quá trẻ để yêu điên cuồng...

  • その他
Con người em vốn thực dụng và cũng đến cái tuổi không còn là quá trẻ để có thể yêu đại, yêu điên cuồng, chấp nhận sai để làm lại. Những mối tình đã qua trước đây là em ngây thơ, em khờ dại, em chưa đủ hiểu thế nào là yêu thật sự. Tuổi trẻ của em được một đặc cách " có quyền bồng bột". Những lần bồng bột đó đã để lại trong em là sự thù hận về tình yêu. Em không còn niềm tin vào nơi ấy, em dặn lòng phải kiếm công việc ổn định, kiếm ra tiền, tuổi vẫn còn đủ sức để tung hành và em luôn nghĩ bản thân mình đẹp khi không là của riêng ai. Tập trung sức lực vào toàn bộ những mục tiêu mình để ra, em chẳng biết những ngày qua ăn chơi là gì, dặn lòng không yêu thêm một ai.

Em đã đến cái tuổi không còn quá trẻ để yêu điên cuồng...

Định mệnh là gì nhỉ? Có phải là ngày chúng ta gặp nhau không anh?

Ngày mình gặp nhau, cả anh và em không ai có ấn tượng gì tốt đẹp về nhau, gặp nhau gây bao nhiêu cay cú để cứ choảng nhau suốt. Từng ngày em quen dần, thiếu anh rồi em chả biết gây sự với ai. Em tự hỏi bản thân có phải là em đã yêu anh không? Bản thân em, em cũng không thể hiểu em đang muốn gì, cần gì hay câu trả lời chính xác cho câu hỏi đấy. Anh chuyển sang nơi khác nên giữa chúng ta không còn cơ hội gặp trực tiếp nhau nhưng hàng ngày anh vẫn chúc ngủ ngon bằng những tin nhắn mà không bao giờ em hồi đáp lại. Anh vẫn kiên trì từng ngày, anh chúc "em ngủ ngon" đằng đẵng trong hai năm.

" Thời gian trôi qua
Anh còn kiên nhẫn không
Sẽ luôn chờ em phải không?"

Chúng ta lại gặp nhau vào một tháng tư đẹp trời, trên bãi biển đầy cát trắng. Với em, em chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày mình được tỏ tình trong khung cảnh lãng mạn như vậy. Gặp lại nhau anh nói rất nhiều điều và kể cả những giọt nước mắt rơi. Em chưa bao giờ thấy nước mắt đàn ông cả nhưng không sao nó là quyền của anh cơ mà. Trong ứ nghẹn anh vẫn thốt lên "làm bạn gái anh được không?". Em chẳng hiểu sao em lại chấp nhận ngay khoảnh khắc ấy mà chẳng hề suy nghĩ. EM YÊU ANH rồi sao?

Em đã đến cái tuổi không còn quá trẻ để yêu điên cuồng...

Từ sau hôm ấy, chúng ta giành thời gian cho nhau nhiều hơn dù là ở hai nơi rất xa, anh vẫn chúc ngủ ngon hằng ngày, em ăn cơm chưa? Đang làm gi?...

Công việc của em bắt đầu bận hơn, em không có nổi chút thời gian cho bản thân mình nữa, những tin nhắn từ anh em không hồi đáp, những câu quan tâm anh em cũng không còn chút thời gian để đọc. Chắc anh buồn lắm nhỉ?

Nhưng đằng sau đấy em không hề hay biết, anh không còn kiên trì nhắn tin, em hiểu chứ, lòng tự trọng của người đàn ông cơ mà. Em không có gì để trách anh cả. Ẹm dọn dẹp hết mớ công việc xong cũng là ngày anh block facebook của em, em mượn facebook của bạn để xem thử, vẫn là trang cá nhân của anh, người trong bức ảnh là anh, anh của em đã nắm tay một cô gái khác trên cây cầu giăng ngang trên biển - cây cầu ấy là cầu tình nhân.

Em đã đến cái tuổi không còn quá trẻ để yêu điên cuồng...

Em đổ vỡ, em suy sụp, em không hiểu lý do, em chỉ muốn gặp anh nói một câu tử tế. Sau này khi gặp lại mình cũng có thể chào nhau một câu. Người ta hỏi: "Em có ghét anh không? Hay em có trách anh không?". Sao em dám ghét, sao em dám trách anh được. Lỗi tại nơi em, em hiểu được cảm giác thứ tình cảm không tên, cảm giác khi không được đáp trả, cảm giác khi chờ đợi một điều gì đó.

Với em giờ này tất cả đã vụn vỡ, em của ngày xưa không tin vào tình yêu, em mạnh mẽ đến cùng cực. Nhưng khi trái tim em rung động thêm một lần vì anh và giờ này chúng ta chọn cách chia tay và ghét bỏ nhau. Sao em lại yếu đuối đến thế, em chọn cách trốn chạy đến một đất nước xa xôi, không một ai quen biết để vơi đi nỗi nhớ anh. Tháng sáu này, em sẽ bỏ lại những cô đơn, những nồi nỗi niềm không lời giải đáp tại nơi xa và quay trở lại để bắt đầu cuộc sống mới. Cuộc sống không còn mang tên anh.

Bằng cách này hay cách khác em vẫn là người yêu sai cách.
  • 総アクセス数(1,203)
  • 拍手拍手(0)
  • お気に入りお気に入り(0)